Ai chưa một lần mang bầu chắc sẽ không thể hiểu nổi cảm giác nghén đâu. Khó chịu kinh khủng. Lúc nào cũng muốn ói mà ko ói, nhìn cái gì cũng thấy kinh, chân tay rã rời, thần kinh mệt mỏi, trí não trì trệ chả nghĩ nổi ra cái gì thông minh.
Nói
riêng đến chuyện ăn uống cũng thật nực cười. Bụng đói meo đến cồn cào
mà nhìn cái gì cũng ghê quá đi thôi. Chỉ khổ thân chồng mình. Có những
món mình nhìn mà ghê chồng phải ăn giấu giếm. Miễn là làm sao không để
cho mình nhìn thấy nếu không thì ôi thôi…
Có
con chắc là niềm hạnh phúc vô bờ đối với các bà mẹ ấy nhỉ? Nhưng mình
chưa nhìn thấy con, cũng chưa cảm nhận được sự lớn lên của con trong cơ
thể nên mình chưa thấy gì cả. Hic. Chỉ thấy rằng con hiện hữu đúng lúc
mọi việc đến với mình không thuận lợi, rối ren.Những cơn nghén ngẩm cứ
dồn dập ập đến, cv ko theo ý mình… Nên lúc nào mình cũng phải đương đầu
với một mớ hỗn độn, mệt mỏi càng mệt hơn.
Xin
lỗi con vì ta có những ý nghĩ đó nhé. Có thể một tháng nữa trôi qua,
một thời gian ngắn nữa thôi ta sẽ bình tâm lắng nghe cơ thể mình, ta
lắng nghe con đang làm cơ thể ta thay đổi nhé!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét