Dạo này Hà Nội nóng quá, nóng đúng
vào cái dịp nghén ngẩm của mình nên mình càng mệt mỏi hơn. Chỉ ước có một đợt
nghỉ dài để ở nhà chơi cho sảng khoái. Thế rồi ngày đó cũng đến khi cả công ty đi nghỉ mát còn mình thì bầu bí ở nhà. Nhưng
chỉ thích được hai ba hôm thôi. Ở nhà ngày nào cũng lặp lại ăn – chơi - ngủ - ăn
làm mình phát ngán. Đi làm nhiều khi có mệt, có áp lực, căng thẳng nhưng còn thích
hơn vì ít khi có sự lặp lại đến phát ngấy như thế.
Vừa về nhà mới được 1 ngày là mình
về quê nghỉ gần một tuần. Nói đến nhà mới,
hai vợ chồng cũng thấy mình thật may mắn vì sau bao nhiêu thời gian lùng sục tìm
kiếm, giờ vợ chồng cũng được sống trong căn nhà của chính mình mà không phải đi
thuê mướn. Có được như ngày hôm nay, mình phải cảm ơn bố mẹ chồng lắm lắm. Các
cụ đã hết sức giúp đỡ và lo lắng cho hai đứa. Từng ly từng tý. Tuy ít có những lời
động viên bằng lời nhưng các cụ lại thể hiện bằng hành động. Âm thầm nhưng to lớn
biết bao.
Về quê lần này mình được chiều ghê,
chỉ cần nói thích ăn gì là hôm sau đã được đáp ứng ngay. Hi. Sở thích của mình
là ăn uống mà. Bố mẹ chồng cũng chiều hơn vì mình đang mang bầu, nhưng chính vì
nhàn quá nên mình chỉ ở được có 4 hôm là phải lên HN luôn. Ở quê mát mẻ, không
khí trong lành nhưng về một mình nên chả có ai dẫn đi chơi, nên chỉ được mấy hôm là mình đã chán chán.
Ở quê lên, còn hai ngày để chăm
chút cho ngôi nhà mới, đi mua những vật dụng cần thiết còn thiếu. Cảm giác có
nhà hay hay. Mua cái gì cũng ko sợ sắp tới chuyển nhà thì thế nào? Hi hi!
Ngày mai đi làm rồi. Thích thật!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét