20 tháng rồi đấy!

Đầu tuần mà cái đầu biêng biêng và đau đau, relax bằng cách note cho MQ vài dòng khi các con đã bước sang tháng thứ 20, chỉ còn 4 tháng nữa thôi là sẽ được tổ chức SN 2 tuổi, mẹ Mìn mong đến ngày đó thế không biết.
Cái tháng đánh dấu bằng con số đầu 2 này quả lả gian nan đấy hai nhóc ạ, à mỗi Quang thôi, oan cho anh Mạnh nếu cho cả anh vào bán than của mẹ.
Về tình hình sức khỏe: Tháng này hình như là tháng của ốm đau với bạn Quang, bạn ấy sốt viêm họng 3 ngày, ngay sau đó là “chuẩn bị” viêm tai (mẹ phát hiện và uống thuốc kịp thời nên không có dấu hiệu gì biểu hiện bên ngoài), tiếp đó là sốt mọc răng,  sau đó 1 ngày lại sốt virut. Ặc nghe dã man chưa, tất cả mấy cái ốm đó diễn ra trong 2 tuần lien tiếp. Mẹ oải ghê gớm và có lúc nghĩ là thôi cho Quang về quê thôi, ốm lien mien thế này mẹ oải mẹ sợ lắm. Rồi khi Quang có những cái sốt vì viêm tai, sốt vì virut mẹ nín thở và chuẩn bị tinh thần nó sẽ đến với Mạnh, đêm nào, sang nào điều đầu tiên mẹ làm là sờ trán Mạnh, ơn trời, mọi thứ vớ vẩn đó đã không xảy ra, Mạnh chả bị sao ngoài việc cũng bị viêm họng 3 ngày là khỏi hẳn.
(P.s: Các mẹ có con nhỏ lưu ý nhé, trẻ bị sổ mũi là dễ bị viêm tai lắm đấy, mình không bao giờ nghĩ viêm tai lại đến với cu nhóc nhà mình đâu. Sauk hi sốt viêm họng kèm theo sau đó là cậu sổ mũi,  được 2 ngày sau là thấy đêm ngủ ko ngon, đầu cứ nóng, mãi chả hạ, lúc nào cũng nóng thế là mẹ cho Quang đi khám, bác sĩ bảo tai bị đỏ. Nếu để lâu mà thành dịch thì chắc sẽ khổ hơn. Mà cái viêm tai này rất khó phát hiện, nên là nếu thấy con nóng hoài, nóng nhất là ở vùng toàn đầu, uống hạ sốt không hạ mấy thì các mẹ nên đưa con đi kiểm tra ngay).
Mẹ phải nói là rất tự hào về Mạnh Quang, hai đứa tuy ốm thế nhưng ăn vẫn ngoan, em Quang ốm sốt và đánh vèo cái hết bát cháo, chắc em sợ ốm ăn không ngon miệng nên phải nuốt nhanh cho mau khỏe J. Viêm họng em cũng vẫn ăn, chả có biểu hiện gì là nuốt đau cả, mà cũng chả nôn ói… Khiến mẹ đỡ sợ. Các con ốm nhưng vẫn ăn chơi bình thường, chỉ khi nào sốt quá thì bắt mẹ bế để ngủ thiêm thiếp đi thôi, thương ghê cơ.
Về cân nặng: Tháng này Quang chả lên được lạng nào, vẫn ở 11kg2 khi cân hôm 1.6 L. Mấy hôm nay cái má phính phính ra rồi, hi vọng em lấy lại cân nhanh, ốm sốt lien mien thế em không giảm là mẹ mừng rồi.
Anh Mạnh trộm vía lúc nào người lúc nào cũng mát lạnh, nùng nũng, nhìn anh yêu lắm cơ, anh tăng được 2 lạng thì phải, tại hôm đi tiêm phòng ngồi lên cân thì nó chỉ 12kg nhưng mà chắc chỉ 11kg 8 thôi vì anh giẫy quá, chả chính xác.
Ăn uống: Hai an hem ăn nói chung chả có gì phàn nàn cả, em Quang mỗi bữa ăn là cứ đòi  tự xúc (nếu ăn cơm) còn ăn cháo anh biết là sẽ chả bao giờ đc bố mẹ mìn cho tự xúc nên biết điều  ngồi vừa chơi đồ chơi, bố mẹ đút cho. Anh Mạnh tháng trước có vẻ thích ăn cơm nhưng tháng này anh dở chứng, chỉ ăn được một ít cơm sau đó anh tỏ ra lười ăn, mẹ lại phải đem cơm xay cho anh. Túm lại cái sự ăn cơm, cháo, cơm xay của anh cứ lung tung lộn xộn á, chả ra đâu vào đầu, kết quả cuối cùng bao giờ cũng là khoảng miệng bát cơm người lớn nhưng bằng nhiều con đường: cơm hạt hoặc xay :))
Chuyện đi học: EM Quang do lien mien sốt nên tháng này em ấy được nghỉ ở nhà 2 ngày, hai ngày đó anh Mạnh đi học cô bảo mặt buồn thiu nhìn rõ tội.
Dạo này Mạnh Quang đi học quen rồi (4 tháng rồi còn gì). Nên là có vẻ cũng hay bắt nạt các bạn trong lớp lắm. Mỗi khi Mạnh định đè ngửa bạn ra định cắn hay bẹo mà cô quát thì anh ấy sẽ cười, sau đó hôn thơm bạn, lấy tay vuốt vuốt má bạn (cô kể thế) mẹ ngại ơi là ngại, sao con lại tinh ranh thế hả Mạnh. Y chang như ở nhà, chỉ cần hai anh em mà đánh nhau, bố mẹ quát cho cái là hai đứa ôm hôn nhau ngay được, chết cười với hai bạn lém này quá.
Về ngôn ngữ: Tháng vừa rồi hai bạn ấy bắt đầu chịu nói nhiều rồi, nhưng cũng chỉ nói được 1 or 2 từ thôi: Chó, mèo, mẹ Minh ơi, bố, ông, bà, chim, gà, ghế, thìa, bát, gâu gâu, bỉm, cởi (bỉm)... Chỉ các bộ phận trên khuôn mặt và nói chính xác, không ngọng: mắt, tai, mũi, mồm, tóc…. Chắc tháng sau bạn ấy sẽ có tiến bộ về khoản ngôn ngữ này đấy, vì là  dạo này đang trên đà thích nói lắm.
Còn nhiều lắm, nhiều lắm cái đáng yêu của hai bạn, chỉ túm lại là hai bạn ấy đang trong quá trình nhận thức nên ở gần mới thấy được.  Tháng vừa rồi đã có lúc mẹ nghĩ hay là cho 1 bạn về quê, vì đi học việc mũi dãi là thường xuyên, mẹ mới học được cách hút mũi nên tình hình có vẻ cải thiện, trước kia mới đi học, mẹ chỉ biết xịt mũi thì  bạn sổ mũi hang tháng trời thậm chí hơn, mà bây giờ nếu có bị thì chỉ 2 tuần là cùng. (việc nhỏ xịt hút mũi bằng xilanh ban đầu mẹ sợ lắm, nhưng giờ thành chuyên gia và nghiện rồi vì mỗi lần hút mũi xong dường như MQ gần như không còn ra mũi đặc nữa, chỉ mũi trong thôi). Và chuyện mũi dãi của hai bạn không làm mẹ stress nữa, bác sĩ nói thời kì này là thời kì thích ứng và làm quen, để tăng sức đề kháng, cái chính là bị mũi các bạn ấy không dùng thuốc, bố mẹ chỉ tốn tí công sức thôi ngày 2 lần hút rửa.
Thứ 7 này ông lên, ông muốn đón 1 đứa về, nhưng hai đứa đang vào nề nếp, lúc ốm thì mẹ muốn các con về để đỡ ốm nhưng  giờ lại không muốn rồi, hai đứa đang lớn dần và mẹ muốn nhìn thấy các con lớn.  Nghĩ cách bảo sao với ông ngoại đây ta????



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét